VTRANS | TẠP CHÍ ROUGE FASHIONBOOK SỐ 15 "IF NẾU NHƯ"
Chuyển ngữ: Roy's Legend - Vương Nguyên Truyền Kỳ Ký
If You Ever See Me, Go Find Me|如果我住在你的世界里
Anh có thể là một nhiếp ảnh gia, có thể là một vận động viên bóng bầu dục, có thể là một thành viên của một nhóm nhạc, là một người có siêu năng lực vô hạn, hoặc cũng có thể là kẻ thống trị thế giới của Truman... Tuổi trẻ thành danh, lớn lên dưới sự chú ý và cái nhìn của xã hội, anh ấy đã quen với việc trông khác biệt trong tâm trí từng người. Anh ấy là hình chiếu trong trí tưởng tượng của vô số người, và anh ấy là vật chứa có thể chứa đựng mọi thứ.
Năm nay, Vương Nguyên - người đã hoạt động trong ngành được 11 năm, sắp bước sang tuổi 24. Cách anh chọn để trải qua mùa hè này là một lần nữa bắt tay vào chuyến lưu diễn solo. Anh cho biết lý do làm như vậy là: "Buổi hòa nhạc là nơi tạo nên những câu chuyện. Bất cứ nơi nào bạn đến, những câu chuyện mới sẽ được tạo ra, dù với những người trên sân khấu, với những người xung quanh hay với chính bạn, vì vậy mọi người phải đến hiện trường, để điều đó xảy ra, để trải nghiệm. Buổi hòa nhạc mang đến cho chúng ta thời gian và không gian 'bên ngoài' trong cuộc sống hàng ngày, nơi chúng ta có thể trở thành phiên bản khác của mình và sau đó chia sẻ con người đặc biệt này với nhiều người có cùng sở thích. " Mà trong buổi chụp trang bìa này, Vương Nguyên đã trải nghiệm qua những "dáng vẻ rất khác biệt" của mình, và mỗi vai diễn khác nhau mà anh đóng đều là "thời gian và không gian khác" theo cách nói của anh. Việc nhập vai cho phép anh ấy bước ra ngoài bản sắc riêng của mình và thử những quan điểm mới - bản sắc là cố định hay linh hoạt? Các vai trò mà chúng ta đóng trong cuộc sống xác định chúng ta là ai? Thay vì một quá trình “hiện thực”, Tại đây Vương Nguyên đã xóa mờ ranh giới giữa thế giới tưởng tượng của bản thân và thực tế của người khác.
Thật ra sân khấu đối với tôi không còn xa lạ nữa, nhưng trong quá trình tổ chức lưu diễn, bất luận là trạm nào đi chăng nữa, chúng tôi đều sẽ có những thiết kế mới và thử nghiệm nó, hi vọng là mọi người ở mỗi trạm sẽ có những hồi ức khác nhau. Nếu như về sau đều giống nhau vậy thì thật không công bằng với khán giả. Vả lại mỗi lần cùng mọi người chơi đùa những trò khác nhau, lúc nhận được những phản hồi vô cùng nhiệt tình, đều cảm thấy rất vui, chính là giống những gì trước đây tôi từng biểu đạt, cảm giác như sự tương tác giữa tôi và fans, càng ngày càng cởi mở hơn.
“Phòng khách cuồng hoan”, ban đầu nó là 1 cách để miêu tả trạng thái của mọi người, cho dù có một số lí do khách quan đó là chỉ có thể có ở trong nhà, nhưng cũng muốn có tâm tình cuồng hoan. Chuyến lưu diễn đầu tiên vào năm ngoái, tôi muốn truyền đạt đến mọi người là không gian, lấy tôi làm nhân vật trung tâm cho khái niệm cuồng hoan, tôi mời fans đến làm khách. Tour thứ 2 năm nay, chúng tôi không nghĩ tới cuồng hoan cũng có thể là tinh thần cuồng hoan, phòng khách cuồng hoan là bạn, tôi, sự cuồng hoan của tôi và bạn tạo thành nó. Mọi người đều là chủ nhân của phòng khách cuồng hoan, chúng tôi ở trong “vùng đất lý tưởng”, ở trên sân khấu, ở trong âm nhạc, lúc nào cũng có thể cuồng hoan.
Tóm lại, 4 chữ “Phòng khách cuồng hoan” cách truyền đạt chủ yếu của nó là coi trọng cảm nhận của bản thân, cũng chúc cho mọi người, dù là ở đâu đi chăng nữa, bất luận là sân khấu hay bài hát hoặc những nơi khác đều sẽ có một chuyện làm bản thân cảm thấy vui vẻ, thoải mái, thậm chí là phấn khích.
RFB: Có gì cho kế hoạch concert trong tương lai không? Có rất nhiều fans nói rằng mỗi nơi tổ chức concert đều rất có ý nghĩa, vậy thì nói về địa điểm bạn có kế hoạch đặc biệt nào không?
Sau đây vẫn còn 1 trạm concert nữa, trước mắt chỉ có thể tiết lộ đến đây thôi. Nói về nơi tổ chức concert, cái này cũng không phải là tôi có thể quyết định được, haha, đều phải xem các yếu tố tổng hợp, tôi thì luôn hi vọng có thể đến nhiều thành phố khác nhau, tốt nhất là đi hết trên bản đồ! Nói đến ý nghĩa, tôi thấy là do tôi và fans có nhiều địa điểm và thời gian khi đi cùng nhau lâu như vậy, mỗi bước đi, có thể có những khoảng khắc trùng lặp với quá khứ. Không phải do tôi chọn tốt, mà là mọi người đem lại cho tôi quá nhiều.
RFB: Từ album "Nguyên" đến "Hạ Dã" đến " Phòng khách cuồng hoan", bạn sẽ hình dung như thế nào về sự trưởng thành, phát triển trong phong cách sáng tác âm nhạc? Album tiếp theo hướng sáng tác muốn khám phá như thế nào?
Ban đầu sáng tác của tôi đều viết về cảm xúc cá nhân, câu chuyện và bày tỏ, đến "Hạ Dã" tôi bắt đầu thử viết về câu chuyện của người khác, tôi thấy đó cũng là một phần cái nhìn của tôi về thế giới. Phòng khách cuồng hoan tôi thử thách càng nhiều hơn, bất kể là phong cách, hay là chủ đề sáng tác, là một trạng thái càng thả lỏng, đối với tương lai tôi vẫn luôn nói kì thực là, tôi chưa từng đặt ra phương hướng cụ thể giới hạn nào đó cho bản thân mình, tôi hy vọng bản thân có thể tận hưởng khám phá và sáng tác.
RFB: Với tư cách là người sáng tác tiêu biểu nhất của thế hệ gen Z, bạn nghĩ đặc điểm nào phù hợp nhất với đặc điểm gen Z? Có biểu hiện cụ thể nào về những đặc điểm này được phản ánh trong sáng tác của bạn không?
Cá tính âm nhạc của tôi có thể là lãng mạn, đa dạng. Lúc đầu tôi không có đặc biệt định hình nên một cá tính âm nhạc nào đó, nhưng cho đến nay, tôi vẫn đang trong quá trình đào sâu hai từ này.
Nói thì có vẻ hơi khoa trương, nhưng thực sự tôi rất trân trọng từng bài hát của mình, khi sáng tác mỗi bài hát tôi đều đặt cảm xúc của mình vào đó và những gì tôi muốn thể hiện nhất lúc đó. Nếu phải nói đến một bài hát, tôi vẫn nghĩ đó là bài hát sáng tác đầu tiên của tôi "Bởi vì gặp được bạn", bởi vì nó vẫn luôn nhắc nhở tôi vì sao mà bắt đầu.
RFB: Từ phần trình diễn sân khấu, tạo hình cho đến các MV của bạn, có thể thấy rằng nội dung thị giác là một trợ thủ quan trọng trong việc sáng tác âm nhạc của bạn. Đồng thời, bạn cũng thể hiện một phong cách hình ảnh rất đặc biệt. Bạn thường nghĩ ra và sáng tạo nội dung thị giác phù hợp với âm nhạc của mình như thế nào?
Thực ra, có một số nội dung hình ảnh đã được hình thành trong trí tưởng tượng của tôi ngay từ lúc sáng tác các ca khúc. Khi thực hiện các tạo hình khác nhau, tôi cần phát triển thêm những ý tưởng mà tôi từng nghĩ đến. Đó là sự kéo dài của lời bài hát, hoặc là làm phong phú cho phong cách và nhịp điệu của bài hát, tạo ra một tổng thế thống nhất và hài hoà.
RFB: Chủ đề của buổi chụp lần này là “if nếu”. Bạn cần thử sức với nhiều nhân vật khác nhau . Nhân vật nào bạn yêu thích nhất? Nhân vật nào khiến bạn cảm thấy thể hiện thoải mái nhất? Và có nhân vật nào bạn muốn thử sức không?
Nhân vật yêu thích nhất là: người có siêu năng lực, vì nhân vật này hơi mang tính siêu thực/kỳ ảo, nên rất ngầu.
Nhân vật nào cảm thấy thể hiện thoải mái nhất là: thành viên nhóm nhạc, vì nó liên hệ chặt chẽ với bản thân tôi.
Nhân vật nào muốn thử sức: là nhiếp ảnh gia hoặc đạo diễn, vì tôi có thể thử trước với các sản phẩm âm nhạc của mình.
RFB: Trong cuộc sống, ngoài việc là ca sĩ, bạn còn là diễn viên. Bạn có dự định và kế hoạch gì cho tương lai của mình với tư cách là một diễn viên?
Thực ra tôi không quá phân định những vai trò này, vì tôi cảm thấy tất cả đều là sự sáng tạo, chỉ là trong những tác phẩm điện ảnh, vai diễn như một “lớp vỏ” bọc bên ngoài để thể hiện tốt nhân vật. Cũng giống như khi có nguồn cảm hứng tôi sẽ sáng tác nhạc, khi tôi thấy hứng thú với một vai diễn nào đó, tôi sẽ khám phá vai diễn đó. Gác lại cảm nhận cá nhân, tất cả đều là một phần công việc của tôi, nên kế hoạch và mong đợi của tôi là không ngừng cố gắng để phát triển bản thân, không phụ lòng mọi người, hy vọng sẽ có thêm nhiều người nghe nhạc và xem các vai diễn của tôi. Sắp tới, tôi có hai bộ phim mới đã được quay xong, cùng với các dự án âm nhạc vào album mới. Đó vừa là áp lực lớn nhưng cũng là kỳ vọng lớn của tôi. Mong rằng sẽ có được kết quả tốt!
RFB: Tạm gác lại vấn đề công việc, bạn còn có quỹ từ thiện riêng của mình (Yuan Foundation), đã gần được 7 năm. Bạn cũng là đại sứ của Quỹ Nhi đồng Liên Hợp Quốc. Gần đây, có thông tin bạn và đoàn công tác của Quỹ đã đến Châu Phi thực hiện các hoạt động thiện nguyện. Trước đó, bạn cũng nhiều lần có các chuyến thăm và quyên góp tại nhiều nơi khác nhau. Bạn có cảm nhận gì trong vai trò công tác từ thiện của mình? Bạn cảm thấy từ thiện mang đến điều gì cho bản thân và mọi người?
Đối với tôi, công tác từ thiện luôn là một phần rất quan trọng. Khi có cơ hội đến tận nơi, trực tiếp chứng kiến hoàn cảnh của họ, tôi thực sự rất xúc động. Là một người ảnh hưởng công chúng, ngoài việc hỗ trợ những phần thiết thực, tôi còn nhận thấy một điều quan trọng là có thể dùng sức ảnh hưởng nhỏ bé của mình để cho nhiều người biết và quan tâm hơn đến những nơi, những người đang cần giúp đỡ. Dù là bằng cách nào để được hỗ trợ họ, tôi đều cho rằng đó là những điều tốt đẹp. Nói tóm lại, từ thiện đã giúp tôi nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn, thấy được nhiều khía cạnh khác nhau của cuộc sống, từ đó giúp tôi hiểu rõ hơn về ý nghĩa và giá trị của những điều mình đang làm.
RFB: Về chủ đề [if nếu như], bạn có cảm thấy mình là kiểu người thiên về đối diện với tiếc nuối trên đời không? Có khoảnh khắc nào bạn muốn tua ngược lại, trải nghiệm lại để thay đổi quỹ đạo thời gian không? Nếu có, có thể chia sẻ với chúng tôi không?
Tôi nghĩ tôi là như vậy. Dường như từ khi còn rất nhỏ đã chấp nhận được rằng đời người sẽ luôn có tiếc nuối, cũng chính vì như vậy, có rất nhiều chuyện khi làm tôi đều hi vọng có thể làm hết sức, giảm thiểu tiếc nuối nhất có thể. Tua ngược lại, vấn đề này thực sự thì không có ha, dù là quỹ đạo này thì chắc chắn vẫn có tiếc nuối, vì vậy cứ bước thật vững trên quỹ đạo của mình mới là điều tôi mong muốn làm được. Với cả, tôi cũng đã có được rất nhiều.
Nếu mọi người vẫn tiếp tục muốn nghe nhạc của tôi, vậy thì chúng ta tiếp tục gặp mặt trên sân khấu, lần sau sẽ càng lớn hơn lần trước.
Thật ra cũng không có gì là cố gắng duy trì cả, ngay cả khi không đi học, tôi vẫn luôn trong trạng thái đó ngoại trừ công việc. Tôi nghĩ thời gian riêng tư là lúc để tôi lấy lại năng lượng. Cho dù là dự trữ năng lượng cho tác phẩm của mình, hay cho sân khấu của mình đi chăng nữa. Nếu bạn cho rằng phơi sáng là một kiểu thuộc về ánh đèn sân khấu, vậy thì thời gian còn lại tôi dùng để lắp bóng đèn và gỡ mạch điện.
RFB: Sau ngần ấy năm trải đời, khi mà cảm xúc cũng vững vàng lên, đi nghe lại những tác phẩm hay những buổi diễn thuở đầu, bạn có cảm giác gì đặc biệt không?
Đúng là cảm giác rất đặc biệt, khi nghe lại những tác phẩm ngày đó quả thật rất bồi hồi. Có thể bây giờ kỹ xảo xác thứ tốt hơn, nhưng cũng không còn là cái trạng thái lúc đó nữa rồi. Đương nhiên ở mỗi một thời kỳ, bản thân hay cảm xúc lúc đó đều là không thể sao chép, chỉ là có chút xúc động.
RFB: Tiếp theo đây bạn định dùng những gì thu được từ đóng phim, nhảy, âm nhạc, thời trang như thế nào để tiếp tục phát triển? Trong tương lai bạn có mục tiêu, ước mơ gì cho cuộc đời và sự nghiệp của mình không?
Trong số những khía cạnh mà bạn nói đến, thu hoạch của tôi là không giống nhau, có thể là suy ngẫm, cũng có thể làm cảm nhận, nhưng chúng đều đóng vai trò rất lớn đối với công việc và cuộc sống của tôi sau này, giống như dưỡng chất nuôi dưỡng tôi tiếp tục trưởng thành. Tôi sẽ vẫn luôn mong chờ vào những tác phẩm của mình, dù là trong lĩnh vực nào, được mọi người yêu thích, trao cho mọi người sức mạnh, đấy đã là ước mơ to lớn nhất rồi.
Vtrans by: YY, Mei, Pling, Lin
Link bài báo: https://mp.weixin.qq.com/s/mFN70lK4tNWPMZAX8E12Qw?fbclid=IwY2xjawGNoxBleHRuA2FlbQIxMAABHW98tSaWbgVeGHluRwLkDb0BMiijOUJG9NhuTfJYcvC5_4JpiHG1jjgljw_aem_aA26h7cXR5R0y-Ck80Yc9w
0 Nhận xét